Đêm khuya rồi … lại ngồi im trong căn phòng thân thuộc đầy khói thuốc để chờ đến phiên trực, lục tài liệu ra đọc .. và lại lạc vào một thế giới thơ và mộng mị .. bổng chợt một bài thơ của một tác giả nào đó viết rồi để đấy, không tên, không tựa, không ngày tháng ….
Tìm chút ân tình để nhớ nhau
Đàn xưa ai dạo mấy cung sầu
Dây chùng phím lở đời đôi ngả
Ân tình giờ biết gởi về đâu
Như bao thu trước gió mênh mang
Cho lá đang xanh bổng úa vàng
Cỏ buồn héo rủ nằm ngơ ngẩn
Theo tiếng nhạc chiều đượm dở dang
Mấy nén hương tàn theo sương lạnh
Đìu hiu nhẹ bước dáng ai mơ
Ngơ ngác bên mồ người lử khách
Thu về thêm nặng nổi bơ vơ
Xin tạ cho nhau chút lẻ loi
Hay chút dư hương giửa cuộc đời
Một mãnh tình sầu còn sót lại
Chim chiều trăn trở tiếng đơn côi